Tôi luôn tâm niệm rằng người lao động là quan trọng nhất. Tay nghề, sức khỏe, thái độ là 3 yếu tố quan trọng nhất mà chúng tôi luôn cố gắng đảm bảo trong đó tay nghề thì phải qua đào tạo, hướng dẫn. Sức khỏe thì phải được đảm bảo từ chính môi trường lao động hàng ngày, ăn uống, ngủ nghỉ. Thái độ phải qua rèn luyện và chọn lọc.
—
Được biết Vạn An Lộc có hàng trăm lao động. Chị đã đảm bảo sức khỏe cho người lao động như thế nào?
Tôi luôn tâm niệm rằng người lao động là quan trọng nhất. Tay nghề, sức khỏe, thái độ là 3 yếu tố quan trọng nhất mà chúng tôi luôn cố gắng đảm bảo trong đó tay nghề thì phải qua đào tạo, hướng dẫn. Sức khỏe thì phải được đảm bảo từ chính môi trường lao động hàng ngày, ăn uống, ngủ nghỉ. Thái độ phải qua rèn luyện và chọn lọc.
Sức khỏe của người lao động đóng góp vào sự phát triển bền vững của doanh nghiệp. Như bạn cũng biết, nghề này nỗi lo lớn nhất là bụi. Môi trường không tốt, bụi bặm nhiều thì ảnh hưởng đến người lao động rất nhiều. Vấn đề thứ hai là nóng. Nóng là đặc thù của nghề gốm, và không khác được. Làm thế nào để giảm bụi, bớt nóng luôn là vấn đề rất lớn của làng nghề.

Bước chân vào các xưởng của Vạn An Lộc bạn có thể thấy hầu như rất ít bụi, bạn có thể nói chuyện thoải mái và thoáng. Đó là do ngay từ ban đầu thiết kế, nguyên tắc chúng tôi đặt ra là người lao động phải có một môi trường làm việc mát mẻ, sạch sẽ. Người lao động ở bất kỳ khâu nào của Vạn An Lộc cũng là một người nghệ sĩ. Làm nghệ thuật, sáng tạo nghệ thuật thì cần nhất là môi trường thoải mái và mát mẻ. Cứ suy từ bản thân mình ra, muốn đổi mới mình phải có môi trường tốt, người lao động cũng thế. Tại Van An Lộc, mọi hệ thống nhà xưởng để giảm nóng, chúng tôi đều lắp giàn nước chống nóng, quạt hơi nước để phục vụ công nhân những ngày nóng. Còn về bui thì hệ thống hút bụi được lắp đặt với những quạt công nghiệp công suất cao hút sạch bụi.
Bên cạnh việc đảm bảo sức khỏe cho người lao động tại Vạn An Lộc, chị tính toán đến yếu tố môi trường xung quanh thế nào?
Mẹ tôi thường dạy tôi rằng, không nên tính lợi cho mình, thiệt cho người khác. Nếu sản xuất thiếu trách nhiệm, bạn sẽ hút bụi từ xưởng của mình rồi xả thẳng ra môi trường bên ngoài, tôi nghĩ sản xuất như vậy không bền vững. Cũng có cái khó là nghề này tìm kiếm công nghệ phù hợp để sản xuất bền vững rất khó vì quy mô sản xuất của mình nhỏ lẻ, manh mún. Đầu tư lớn chưa phải có điều kiện ngay. Chính vì thế, với chúng tôi, có những công nghệ phải tự làm. Ví dụ hút bụi xong mình phải có giàn nước xả xuống bể lắng. Thậm chí ở từng sản phẩm, làm sao để đảm bảo người ngồi ngay bên cạnh làm cũng không thấy bụi. Bụi trong quá trình sản xuất phải được đưa vào xử lý trong bể lắng. Chúng tôi sẽ định kỳ múc đất nguyên liệu đã lắng xuống và chỉ xả nước đảm bảo an toàn ra môi trường.
Nếu được làm tốt hơn nữa chị sẽ làm thế nào?
Điều này tôi trăn trở từ rất lâu rồi. Tôi muốn có một khu ăn uống riêng biệt cho công nhân mà chưa thực hiện được vì hiện nay các xưởng của Vạn An Lộc nằm rải rác, không tập trung nên có một nơi ăn uống đảm bảo chất lượng vệ sinh an toàn cho công nhân là chưa có. Việc 100 công nhân tập trung ăn uống, giao lưu với nhau và có chỗ ngủ nghỉ cũng rất tốt. Tôi cũng mong muốn làm thêm những khu tập trung để có thể thu hút những bạn trẻ giỏi, yêu nghề đến học nghề và làm nghề thì sẽ rất tốt. Trong năm 2021, chúng tôi sẽ mở chương trình thực tập và hướng nghiệp nghề gốm, hy vọng quá trình này sẽ giúp hình thành dần một hệ sinh thái hỗ trợ người lao động rèn luyện sức khỏe, thể lực, tay nghề, giao lưu và hỗ trợ lẫn nhau.
Cảm ơn chị
Tác giả: Vạn An Lộc
—
Bài viết nằm trong loạt bài trả lời các câu hỏi thường gặp về Vạn An Lộc, nghề gốm và chuyện gốm. Chúng tôi tổng hợp lại trong chuỗi bài mang tên Hành trình của người Yêu gốm như một chuỗi đối thoại với nghệ nhân Vũ Như Quỳnh – sáng lập thương hiệu Vạn An Lộc